Nhật Bản - Phần 1: Giao thông


Cũng phải nửa năm rồi tôi mới trở lại với blogspot. Tranh thủ thời gian rảnh ở văn phòng, tôi gõ vài bài nhằm vừa giết thời gian (r.i.p thời gian), vừa thổi một luồng gió mới hồi sinh trang blog này. Do tiếng Anh của tôi chưa đủ để mô tả suy nghĩ một cách nhanh chóng và sâu sắc (dễ đi vào lòng người) nên tôi sẽ viết bằng tiếng Việt. Gomenasai ^.^

Hiện tại tôi đang đi công tác sang tuần thứ tư ở Nhật Bản. Từ ngày đầu bỡ ngỡ đặt chân xuống sân bay Narita, lò dò tìm đường về khách sạn từ bến xe bus Machida, bây giờ tôi đã có thể tự đi khắp thành phố Tokyo và Yokohama dù không biết tiếng bản địa. Sống và làm việc ở đây được một thời gian, tôi nghĩ mình nên ghi chép lại một số sự việc thực tế về đất nước này để vài năm sau ngồi xem lại có cái mà nhớ. Chỉ đơn giản vậy, ý tưởng loạt bài blog về đất nước mặt trời mọc ra đời.

Meiji jingu Japan~~~

Có thể bạn đã biết!

* Chuỗi bài viết là suy nghĩ của cá nhân tôi trong thời gian ngắn sinh hoạt và làm việc ở Nhật, dù có cơ hội được trực tiếp tiếp xúc mắt thấy tai nghe nhưng thông tin có thể không hoàn toàn chính xác so với thực tế.
* Tỉ giá (2018/07): 1 Yên = 210 VND.
1 sen = 1,000 Yên = 210,000 VND; 1 man = 10,000 Yên = 2,100,000 VND.
* Múi giờ: Nhật Bản nằm ở GMT+9. Còn Việt Nam mình là GMT+7. Ở Nhật 12 giờ trưa thì ở Việt Nam mới 10 giờ sáng. Tôi thường thức dậy lúc 7 giờ sáng và ngủ lúc 12 giờ đêm (công ty tôi làm không ai ngủ trưa cả). Đồ rằng nếu vẫn giữ giờ giấc sinh hoạt này khi về nước (tương đương 5 giờ sáng dậy, đi ngủ lúc 10 giờ tối), chắc tôi sớm tu thành Bill Gates quá.
Machida về khuya...

Phần 1. Giao thông

Nhật Bản quy định xe cơ giới tham gia giao thông ở làn đường bên trái (ngược với Việt Nam), dẫn đến vô lăng ô tô nằm ở ghế bên phải. Do mật độ dân cư cao nên một vấn đề thiết yếu là chỗ đỗ xe. Thông thường, các bãi gửi ô tô là các khu đất trống nằm trong khu dân cư và đều vận hành tự động, phí được tính dựa vào thời gian vào ra và địa điểm. Tất cả đều được ghi rõ ràng trên banner.
Một bãi gần khách sạn báo giá 1 đêm là 1,200 yên (~ 250,000 VND).

Đa số người dân lựa chọn di chuyển bằng phương tiện công cộng (tàu điện, xe bus), xe đạp và xe “hăng cải”. Số lượng người sử dụng xe máy rất ít.

Phương tiện công cộng được sử dụng nhiều nhất là tàu điện. Với mạng lưới tàu điện trên mặt đất và cả tàu điện ngầm dày đặc, tôi có thể nạp tiền vào thẻ Suica và đi đến bất cứ địa điểm nào (Tokyo và Yokohama) nhờ vào chỉ dẫn của thánh Google map mà không mất nhiều thời gian chờ tàu. Ví dụ, hàng ngày tôi đi làm theo tuyến Yokohama line, từ ga Machida tới ga Kamoi (~10km) mất khoảng 15 phút với giá 216 Yên (~45,000 VND). Tần suất cứ khoảng 5-6 phút lại có một chuyến (8-10 toa) nên dù là vào giờ cao điểm chen chúc, không phải lo lỡ tàu.
Ga Machida tuyến Yokohama.

Nếu vào trung tâm Tokyo tham quan (vì tôi ở Machida nằm ở rìa của Tokyo), tôi đi theo Odakyu line. Có 3 loại tàu là: Local (ga nào cũng dừng đón khách), Express và Rapid Express (chỉ dừng ở một số ga nhất định). Tôi thường chọn tàu Rapid Express mất khoảng 30 phút cho quãng đường gần 30km, giá vé là 370 Yên (~77,700 VND). Hai ngày cuối tuần tôi thường tốn cỡ 400 nghìn VND cho việc đi lại. Không hề rẻ chút nào (T.T)
Phải để ý loại tàu nào rồi mới lên để tiết kiệm thời gian ngồi~

Đích đến của truyến Odakyu là Shinjuku – một ga lớn gần nhiều trung tâm mua sắm và các địa điểm du lịch như công viên Shinjuku, đền Meiji jingu. Shinjuku cũng nằm trong line Yamanote – đi vòng quanh Tokyo kết nối các địa điểm du lịch như Shibuya (có ngã tư đông đúc nhất thế giới, Hachiko dog momentum), Akihabara (phố điện máy), …
Yamanote line màu xanh lá cây~

Còn một loại tàu điện nổi tiếng là tàu cao tốc shinkansen. Nghe đồn giá vé shinkansen rất đắt với lại chuyên dùng để di chuyển khoảng cách xa nên tôi cũng chưa có dịp thử.

Nói về phương tiện thô sơ, xe đạp ở Nhật không được chở 2 người (trừ trường hợp cha mẹ gắn nôi ở ghế sau chở con nít. Xe gửi ở bãi thì khóa cẩn thẩn, phòng trường hợp “không cánh mà bay” – giống VN mình phết.
Đường lớn thường có vỉa hè cho người đi bộ. Dĩ nhiên là không có tình trạng vỉa hè bị các cửa hàng hay dân cư lấn chiếm trái phép. Còn trên các đường nhỏ không có vỉa hè thì sẽ có các vạch kẻ báo hiệu làn riêng, có thể ở sát lề bên trái, bên phải hoặc cả hai bên.
Một con đường vẽ một làn dành riêng cho người đi bộ.
Tính ra mỗi ngày mình đi bộ khoảng 9,000 bước = 7 km (theo S-health). Cuối tuần thì gấp đôi con số đó, nhiều hôm đi chơi đi bộ nhiều cộng với tàu đông đúc phải đứng cả đoạn đường, tối về tới khách sạn hai chân rã rời.

To be continued…

Comments

  1. Need to try this route~
    https://www.odakyu.jp/english/passes/enoshima_kamakura/
    https://www.odakyu.jp/english/sightseeing/enoshima_kamakura/
    Only 1,000 JPY from Machida station for one day round-trip ticket. Sound attractive~

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Android: Thuật toán Minimax

A suprisingly difficult interview

Android: The randomizer app is now published on Playstore